Ở Việt Nam, chúng ta thường tìm hiểu những điều như “Can you please …”, “could you please …” Ngắn gọn, trong bối cảnh của người hỏi mình. Tuy nhiên, nhiều người sẽ nhầm lẫn trong trường hợp ngược lại – là người trả lời.
Tác giả Nguyễn Xuân Quang chia sẻ những tình huống dở khóc, dở cười vì những lỗi khi sử dụng ngôn ngữ ở Mỹ.
Khi tôi đang học và làm việc ở nước ngoài, tôi phải giao tiếp nhiều với người bản xứ. Với sự tích lũy vốn kém ngoại ngữ trong nước, rất nhiều trường hợp của ông rơi vào tình huống lúng túng do lỗi sử dụng ngôn ngữ. Một trong những lỗi nghiêm trọng liên quan đến từ “PLEASE”.
“Please” trong tiếng Anh thường thán từ, bởi không có nghĩa, nhưng nó rất có ý nghĩa. Nó đại diện cho thái độ của người nói đến người nghe.
Ở Việt Nam, chúng ta thường được học những điều câu này “Can you please …”, “could you please …” Ngắn gọn, trong bối cảnh của người hỏi mình. Mình bối rối trong trường hợp ngược lại – là câu trả lời. Dưới đây là một tình huống như thế:
Tới Meijer (siêu thị), sau khi check out, người bán hàng hỏi:
“Do you want to big the items?”.
“Yes”, tôi trả lời.
Và luôn nhận được một cái nhìn không mấy thiện cảm.
Một lần đi với cô Moon, mình lặp lại câu trả lời tương tự. Cô Moon nhắc nhở, “you should say yes, please, because she served you. It shows your politeness.”
Always say PLEASE! (and thank you)
Từ đó về sau, mình luôn trả lời với từ “please” ở đằng sau. Đi ăn hàng, người ta hỏi, “Do you want the main course?” “Yes, please”, mình trả lời. Đi mua xanh, người ta hỏi, “Do you want regular type?”. “Yes please”. Trên xe buýt, có người hỏi “Can I sit here?” “Yes please”. Và luôn luôn có được một đôi mắt thông cảm … Oh, Please.